Kể chuyện Sọ Dừa hay nhất
Đề bài: Kể diễn cảm truyện Sọ Dừa
Bài giảng: Sọ dừa – Cô Nguyễn Ngọc Anh (GV)
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một người nông dân nghèo sống cùng vợ với một người đàn ông giàu có. Họ đã ngoài năm mươi tuổi mà chưa có lấy một đứa con cho vui.
Một hôm, hai vợ chồng vào rừng kiếm củi cho chủ. Trời nóng, người vợ khát nước mà không tìm được suối nên đành ra uống nước ở cái sọ dừa dưới gốc cây cổ thụ. Rồi cô có bầu.
Sau khi chồng mất, bà sinh ra một đứa con dị tật, chỉ có cái đầu tròn như quả dừa, không có tứ chi. Vừa buồn vừa sợ, chị định vứt đi thì đứa bé bỗng kêu lên:
– Mẹ, con là người đó! Mẹ ơi, đừng vứt bỏ con, tội nghiệp!
Thấy tiếc, bà đành thả về nuôi và đặt tên là Sọ Dừa. Kể từ đó, hai mẹ con sớm hôm ở bên nhau.
Ngày qua ngày, Sọ dừa vẫn thế, không lớn thêm chút nào. Một hôm, mẹ tôi than thở:
– Con nhà người ta bảy, tám tuổi biết chăn bò. Và bạn không thể giúp mẹ tôi!
Sọ Dừa nói:
– Tôi có thể làm bất cứ việc gì trừ việc chăn bò. Mẹ tôi cứ năn nỉ ông cho tôi đi chăn bò trở lại.
Người mẹ ngạc nhiên không tin, nhưng vì Sọ Dừa giục mãi nên mẹ đành phải đến ở nhà phú ông. Nghe cô nói, phú ông ngập ngừng và băn khoăn. Đứa trẻ đó không phải người, không thể nghịch ngợm, sao có thể chăn một đàn bò lớn như vậy? Nhưng lòng tham khiến nó nghĩ: “Đã nhỏ như vậy thì ăn ít lại, đỡ tốn cơm, đỡ tốn công. Thôi mình thử xem!”
Thế là Sọ Dừa đến ở trong nhà phú ông. Ngày nào cũng vậy, nắng cũng như mưa, sáng Sở Dừa lăn bò ra đồng, chiều lăn bò về chuồng. Chú chăn bò rất giỏi, con nào con nấy bụng phệ, lông mượt. Nhìn thấy những con bò béo tốt, phú ông rất vui mừng.
Ngày mùa lúa chín. Người nhà ra đồng gặt hết lúa. Phú Ông phải sai ba cô con gái thay phiên nhau mang cơm cho Sở Dừa. Hai chị em thấy Sọ Dừa xấu xí thì cười khinh bỉ. Riêng cô Út hiền lành, tốt bụng, đối xử với Sở Dừa rất tử tế.
Một hôm đến lượt cô Út mang cơm lên Sở Dừa. Vừa đến chân đồi, cô bỗng nghe thấy tiếng sáo văng vẳng đâu đây. Cô nấp sau bụi cây để xem, và thấy một cảnh tượng kỳ lạ trước mắt cô: một chàng trai trẻ đẹp trai đang ngồi trên võng giữa hai thân cây say sưa thổi sáo. Xung quanh anh, đàn bò thong thả gặm cỏ.
Bỗng một cành khô gẫy dưới chân. Nghe tiếng động, chàng thanh niên giật mình biến mất, chỉ còn Sọ Dừa lăn lóc ở đó. Vài lần như thế, cô Út biết Sọ Dừa không phải người thường. Từ đó, nàng đem lòng yêu Sọ Dừa, giấu giếm của cải, quà cáp cho chàng.
Khi hết hạn chăn bò, Sở Dừa trở về nhà. Anh giục mẹ nhờ con gái làm giàu cho anh. Người mẹ ngạc nhiên vì mình nghe nhầm. Thấy con trai ăn xin mãi, bà đành chiều theo, tìm nhà trọ rồi đưa đến nhà phú ông ở. Phú Ông vuốt râu cười khẩy:
– Vâng đồng ý! Xin thưa rằng muốn lấy con gái ta thì phải mua đủ một thỏi vàng, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười cây tăm xỉa răng!
Nghĩ đến hoàn cảnh đáng thương của con mình, người mẹ rút lui. Nàng thuật lại lời phú ông cho Sô Dừa nghe, tưởng ông ta thôi đòi vợ. Ai ngờ anh lại lo liệu hết đám cưới trên.
Đến ngày đã định, người mẹ vô cùng ngạc nhiên trước những lễ vật quý giá bỗng xuất hiện cùng với mười người đầy tớ đang chuẩn bị khiêng lễ vật đến nhà phú ông.
Không thể thất hứa, phú ông nói với bà lão:
– Cho tôi hỏi trong ba cô con gái của tôi có ai muốn lấy Sọ Dừa không.
Hai chị em bĩu môi khinh Sọ Dừa. Riêng cô Út bẽn lẽn cúi đầu tỏ ý bằng lòng làm vợ anh.
Ngày cưới được tổ chức linh đình, nhưng đến giờ rước dâu thì không thấy Sọ Dừa đâu cả. Bất ngờ từ trong phòng cô dâu, cô Út sánh vai cùng một chàng thanh niên bảnh bao, tươi cười chào hỏi mọi người. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng. Hai chị dâu vừa tiếc vừa ghen.
Vợ chồng Sọ Dừa sống hạnh phúc. Cô Út chăm chỉ, cần mẫn quán xuyến việc nhà; còn Sở Dừa thì miệt mài chờ ngày đi thi và đỗ trạng nguyên. Mẹ và vợ anh vui mừng khôn xiết.
Không lâu sau, nhà vua cử ông đi sứ. Khi chia tay, anh tặng vợ hai viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng; và bảo cô ấy luôn mang theo những thứ đó bên mình, đề phòng.
Sau khi cô Út về làm vợ Trạng Nguyên, hai chị em nổi lòng ghen ghét, lập mưu giết cô để về làm cô Trang. Nhân lúc Trang đi vắng, hai chị em rủ Trang chèo thuyền ra biển rồi xô Trang ngã xuống nước. Con cá kình lớn nuốt chửng cô Út vào bụng. Sẵn con dao, cô đâm chết con cá. Xác cá dạt vào đảo hoang. Út mổ bụng cá, lấy dao chặt cây, cắt tranh, dựng túp lều nhỏ. Bà chà hai hòn đá vào nhau đến sáng, rồi cắt cá nướng ăn qua ngày, chờ có thuyền đi qua kêu cứu. Hai quả trứng nở ra một đôi gà mái quấn lấy cô.
Một ngày nọ, một chiếc thuyền chở cờ hiệu đi ngang qua đảo. Chợt gà gáy ba hồi: Ò o… Phải vớt nàng lên đò Tràng! Thấy lạ, quan Trang sai thuyền ra đảo. Chúng tôi gặp nhau, vui và buồn. Quan Trang đưa vợ về nhà, trốn trong phòng.
Ông tổ chức một bữa tiệc cho dân làng. Hai chị dâu cũng được mời. Hai người phụ nữ thi nhau rơi nước mắt, tỏ ra thương xót cho người em gái bất hạnh của mình. Quan Trang không nói gì, bước vào phòng, nắm tay vợ, chào mọi người. Hai chị em sợ hãi và xấu hổ đến mức không nói nên lời. Họ rời bỏ quê hương và chạy trốn đến vùng nông thôn. Kể từ đó, Sở Dừa và dân làng sống vui vẻ, yên bình.
Xem thêm các bài văn mẫu về cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, tả người lớp 6 hay khác:
Mục lục Biểu mẫu | Ngữ văn hay lớp 6 theo từng phần:
Giải bài tập lớp 6 theo sách bộ môn mới
Danh Mục: Ngữ Văn
Web site: https://daichiensk.com/